“Đúng vậy, dốc lòng ngộ đạo.”
Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu.
“Đại hội vạn tộc, ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?”
Tô Văn Cảnh tiếp tục hỏi.
“Chín thành chín đi.”
Cố Cẩm Niên hơi trầm mặc một chút sau đó cho câu trả lời này.
Theo câu trả lời này qua đi, thần sắc của Tô Hoài Ngọc ngay lập tức thay đổi.
“Chín thành chín sao?”
“Ở trong năm tộc là có cường giả cửu trọng thiên đỉnh phong, ngươi mượn nhờ lực lượng đại thế, trước mắt có thể đánh ngang tay, chín thành chín khó tránh khỏi có chút khoa trương đấy?”
Tô Hoài Ngọc nhịn không được lên tiếng, cảm thấy Cố Cẩm Niên cũng quá tự tin rồi.
“Ta có biện pháp.”
Cố Cẩm Niên lên tiếng, lộ ra lực lượng tự tin.
Theo lời vừa nói ra, Tô Hoài Ngọc lập tức ý thức được cái gì, hắn ta nhìn về phía Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Ngươi nghĩ mượn nhờ lực lượng của bốn vị Thánh nhân sao?”
Tô Hoài Ngọc là ai? Thần Vương chuyển thế. Sao hắn ta có thể không đoán được Cố Cẩm Niên sẽ dùng thủ đoạn gì? Muốn giải quyết năm tộc, nhất định phải dùng lực lượng siêu phàm vô thượng, mà ở giữa thiên địa này, cũng chỉ có Thánh nhân mới có được thực lực như vậy.
“Đúng.”
Nếu Tô Hoài Ngọc đã đoán được, Cố Cẩm Niên cũng không giấu diếm nhiều thêm. Hắn trực tiếp thừa nhận, bản thân muốn nhờ lực lượng Thánh nhân.
Nghe nói như thế, Tô Hoài Ngọc có chút trầm mặc.
Hắn ta đứng dậy, đang suy tư một ít chuyện.
Mà giọng của Cố Cẩm Niên cũng chậm rãi vang lên.
“Lần này nếu như mời Thánh nhân đến đây, chỉ sợ năm tộc đều sẽ hủy diệt. Thần tộc cũng ở bên trong thanh toán. Nếu như Tô huynh cảm thấy không ổn, ta có thể cho Tô huynh một chút mặt mũi, nhưng vì thương sinh đại thế bình an, có một số việc ta vẫn sẽ phải làm.”
Cố Cẩm Niên lên tiếng.
Ở trong Năm tộc có Thần tộc, Tô Hoài Ngọc là Thần Vương Thần tộc. Nói thật mặt mũi này không thể không cho, lần này đại hội vạn tộc, rất có thể là một trận thanh toán kinh thiên động địa.
Lần tính toán này nếu đã bắt đầu thì song phương không chết không thôi.
Mà đối với Thần tộc, Cố Cẩm Niên vẫn đang suy nghĩ.
“Không sao.”
“Ta tuy là Thần Vương chuyển thế, nhưng đối với bọn họ cũng không có tình cảm gì, mà con đường là chính bọn họ chọn, ngươi không xuất thủ, bọn họ cũng sẽ xuất thủ nhằm vào ngươi.”
“Ta chỉ lo lắng duy nhất chính là hai chuyện.”
Trong ánh mắt của Tô Hoài Ngọc mang theo một chút cố kỵ.
“Hai chuyện gì?”
Cố Cẩm Niên hiếu kì hỏi.
“Thứ nhất, năm tộc bị tru diệt, thiên địa tất nhiên sẽ có ảnh hưởng, có thể sẽ rước lấy ảnh hưởng không tốt nhưng nếu ngươi không giết, nhổ cỏ không trừ gốc, hậu hoạn vô tận.”
“Thứ hai, khí tức của bốn Thánh nếu như xuất hiện, có thể cũng sẽ rước lấy một chút chuyện không tốt xảy ra. Cụ thể là chuyện gì, ta cũng không rõ nhưng cũng có thể không nhất định chính là chuyện tốt.”
Tô Hoài Ngọc nói ra băn khoăn của mình.
Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên càng thêm trầm mặc.
Điều lo lắng đầu tiên của Tô Hoài Ngọc hắn có chút tinh tường. Dù sao phương thiên địa này không thể tiếp tục giết chóc, bản thân diệt sát năm tộc, nói thật bất kể là xuất phát từ mục đích gì thì có gì khác biệt với vạn tộc chém giết nhau thời Thượng cổ? Cho nên điều lo lắng này là có cơ sở.
Ngay như bốn Thánh đồng thời xuất hiện, điểm này Cố Cẩm Niên thấy có chút kỳ lạ, điểm này là điều hắn không nghĩ tới.
“Bốn Thánh cùng thế, sẽ còn rước lấy phiền phức sao?”
Cố Cẩm Niên hiếu kì.
“Bốn vị Thánh nhân, vang dội cổ kim, phương đại thế này chỉ sợ không chịu nổi. Nếu như chân chính giáng lâm, sẽ rước lấy phiền phức.”
“Đương nhiên đây chỉ là ta phỏng đoán, cụ thể như thế nào, ta cũng không tinh tường.”
Tô Hoài Ngọc lên tiếng nói.
“Ta hiểu rồi.”
Cố Cẩm Niên không nhiều lời, nhưng Tô Hoài Ngọc có thể nói ra lo lắng, nhất quyết không phải tự nhiên mà nói ra.
Chuyện này mình phải suy nghĩ thật kỹ.
“Không cần nghĩ quá nhiều, có đôi khi bị ép đến mức nóng nảy nên làm như thế nào thì làm như thế đó. Bây giờ Thiên mệnh hiển thế, năm tộc đều đang mưu đồ Thiên mệnh cho mình. Lúc này không cần cho bọn họ quá nhiều cơ hội.”
“Cẩm Niên, vi sư ủng hộ ngươi.”
Giọng của Tô Văn Cảnh vang lên, ông ấy chủ trương tiến công, không cần tiếp tục bị động.
“Học sinh đã rõ.”
“Học sinh đã làm tốt tất cả chuẩn bị.”
Cố Cẩm Niên cho trả lời.
“Tốt.”
“Vậy vi sư cũng không nói thêm nữa.”
Tô Văn Cảnh đã hiểu, Cố Cẩm Niên sẽ không làm chuyện quá kích động.
Như thế.
Ba người tiếp tục uống trà, một đêm không trò chuyện gì, chỉ là nói đơn giản một chút thế cục đại thế.
Chờ đến lúc sáng sớm.
Cố Cẩm Niên đứng dậy, hắn dự định đi ngộ đạo.
“Dòng sông thời gian rất trọng yếu.”
“Sau khi đại hội vạn tộc, nhanh chóng đạp lên dòng sông thời gian.”
“Đây là một đạo ấn ký, có thể bảo hộ ngươi ở trong dòng sông thời gian khỏi bị một lần trầm luân.”
Tô Hoài Ngọc lên tiếng, đem một đạo ấn ký cho Cố Cẩm Niên.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo